Skip to main content
HẬU CUNG HI PHI TRUYỆN

HẬU CUNG HI PHI TRUYỆN

By Quin

Giới thiệu:
Nàng vì muốn bảo vệ người nhà chu toàn mà nhẫn tâm vứt bỏ người yêu thanh mai trúc mã để vào cung tuyển tú, mong muốn được chọn ở lại bên cạnh quân vương, rốt cuộc trời xui đất khiến lại trở thành cách cách của tứ A ca Dận Chân, từ đó về sau, hèn mọn, vinh quang, vui mừng, tuyệt vọng của nàng cũng đều gắn liền với Dận Chân.

Từ năm Khang Hi thứ bốn mươi ba đến năm Ung Chính thứ nhất, nàng theo hắn suốt mười chín năm, cuối cùng cũng đã bước lên bảo tọa tối cao, nhưng, đổi lại là một trận tranh đấu đầy máu và nước mắt.

Khi trăm hoa rơi rụng, hắn và nàng còn giữ lại được gì?
Available on
Google Podcasts Logo
Pocket Casts Logo
RadioPublic Logo
Spotify Logo
Currently playing episode

Chương 40 CẤM TÚC

HẬU CUNG HI PHI TRUYỆNJul 12, 2021

00:00
19:08
Chương 41 VÀO CUNG

Chương 41 VÀO CUNG

Lý thị đã nói tới mức này, Lăng Nhã cũng không nên từ chối, vải lại nàng cũng rất nhớ Thu Từ, liền nói: “Được phúc tấn chiếu cố, thiếp thân vô cùng cảm kích.”

“Vậy thì muội chuẩn bị cho tốt đi, ta đi trước.” Lý thị đứng lên, Lăng Nhã vội bước tới tiễn, lúc này, Lý thị làm bộ vô tình nói tới chuyện Diệp Tú bị cấm túc, từ xưa tới nay Diệp Tú rất được sủng ái, bây giờ còn có thai, vậy mà bỗng nhiên lại bị cấm túc, nếu chỉ vì nàng ta đòi đổi chỗ ở, thì đúng là chuyện bé xé ra to.

Lăng Nhã hiểu nguyên do trong đó, hay nói cách khác nàng cũng tác động vài phần, nhưng Lý thị không phải là Ôn Như Ngôn, đối với nàng ta, dĩ nhiên Lăng Nhã cũng không quá chân thành, nên dù cho Lý thị có thăm dò kiểu nào thì nàng cũng chỉ nói là không biết, khiến cho nàng ta bất lực rời đi.

Jul 16, 202110:17
Chương 40 CẤM TÚC

Chương 40 CẤM TÚC

“Không có việc gì thì không được ra khỏi Lưu Vân các.” Ôn Như Ngôn vừa nghe đã hiểu rõ ý tứ trong câu này: “Đây chẳng phải là bị cấm túc sao, thật ra nàng ta đang có thai, thân thể quý trọng, muốn ở một nơi rộng rãi hơn cũng không có gì quá đáng, vả lại, trước giờ Bối lặc gia luôn khoan dung hậu đãi với nàng ta, không nể mặt tăng thì cũng phải nể mặt Phật, sao lần này lại nổi giận như vậy?”

“Mang cốt nhục của Bối lặc gia là một chuyện, cậy sủng sinh kiêu, lòng tham không đáy lại là một chuyện khác.” Lăng Nhã thản nhiên cười, bàn tay trắng mịn cầm kim xuyên qua vải gấm, sợi chỉ vàng theo lỗ kim cũng bay bổng theo, làm người ta liên tưởng tới tường đỏ ngói vàng của Tử Cấm Thành.

“Nhìn muội muội không hề ngạc nhiên, chắc là đã đoán trước được chuyện này?” Ôn Như Ngôn cười như không nhìn Lăng Nhã, với sự thông minh của nàng, tất nhiên là đã hiểu được vấn đề.

Jul 12, 202119:08
Chương 39 NHÂN NHƯỢNG

Chương 39 NHÂN NHƯỢNG

Cao Phúc theo lời Dận Chân nhổ bỏ hết sen tàn, cọ rửa hồ cho sạch bùn đất, còn gọi người tới đào củ sen ẩn sâu trong lớp bùn lên, sau khi nước trong hồ đã trong veo thì thả xuống mấy trăm con cá chép sắc màu rực rỡ, đứng trên bờ nhìn xuống, chiêm ngưỡng đàn cá chép bơi lội, thấy thức ăn còn tranh nhau giành lấy, cảm nhận được sức sống dạt dào, phá tan cảnh tàn úa trước đây.

Củ sen đào xong thì được rửa sạch rồi chia ra đưa tới cho các viện, Tịnh Tư cư cũng có một phần, lại còn là mấy củ to nhất và trắng nhất. Ai cũng cho rằng Dận Chân không còn yêu thích Lăng Nhã như trước, chỉ có Cao Phúc và vài tâm phúc của hắn mới biết, Dận Chân thường xử lý chính sự thật nhanh để một mình mình đi tới Tịnh Tư cư, đến tận lúc trời gần sáng mới rời đi.

Đây là vì bảo vệ Lăng Nhã, lại càng là nhân nhượng nàng, một nữ nhân lấy được sự nhân nhượng của một A ca, lại là A ca có tính tình khắc nghiệt cao ngạo như Dận Chân, so với cái tôn vinh bề ngoài còn khó hơn gấp trăm ngàn lần.

Jul 12, 202110:02
Chương 38 LÝ VỆ

Chương 38 LÝ VỆ

Lăng Nhã cảm động, không nén được sự tiếc rẻ thay Tiểu Tràng Tử, lại hỏi: “Tên thật của ngươi là gì?”

Tiểu Tràng Tử vuốt gáy, hơi ngượng ngùng cười, nói: “Tên thật của nô tài là Lý Vệ, sau khi vào phủ, Cao quản gia nói tên này khó nghe, nên sửa lại thành họ Tràng, gọi là Tràng Vệ.”

“Tràng vệ?” Vừa nghe tên này, Lăng Nhã xém chút bật cười, khó lắm mới nhịn được, nét mặt cực kỳ cổ quái.

Nàng nhịn được nhưng mấy người Mặc Ngọc thì không, kể cả Tiểu Lộ Tử, bọn họ đều là lần đầu tiên nghe được cái tên này, vừa nghe hai chữ ‘Tràng Vệ’ thì lập tức cười tới ngã trước ngã sau, ngã trái ngã phải.

Thủy Tú cúi xuống giúp Mặc Ngọc lau nước mắt, thở hổn hển nói: “Tràng… Tràng vệ chẳng phải là ruột già sao? Ta hỏi… ta hỏi Tiểu Tràng Tử ngươi có phải đã làm gì đắc tội với Cao… Cao quản gia hay không, nếu không sao hắn lại đem chữ Lý hay như vậy đổi thành chữ Tràng chứ, ruột ơi ruột, hiểu thì còn biết là gọi ngươi, không hiểu sẽ tưởng là ai đó đang gọi ruột già ruột non chạy ra ngoài nữa đó.”

Jul 12, 202112:13
Chương 37 NỔI BẬT

Chương 37 NỔI BẬT

“Cô nương thích là tốt rồi, ngoài ra chủ tử còn có một câu muốn nô tỳ chuyển tới cô nương.” Tình Dung biết trong phòng này toàn là người tâm phúc của Lăng Nhã, nên cũng không kiêng dè, theo lời dặn dò của Lý thị, nói: “Căng giãn vừa phải thì mới có thể vững chắc.”

Lăng Nhã là người thông tuệ, dĩ nhiên hiểu rõ lời nhắn nhủ của Lý thị là có ý gì, liền gật đầu nói với Tình Dung: “Thỉnh cầu Tình Dung cô nương thay ta chuyển lời tới phúc tấn, Lăng Nhã hiểu rõ, đa tạ phúc tấn nhắc nhở.”

“Nô tỳ nhất định sẽ truyền lời của cô nương, nếu không còn chuyện gì thì nô tỳ xin phép cáo lui.”

Jul 12, 202112:24
Chương 36 KHÔNG KHOAN NHƯỢNG

Chương 36 KHÔNG KHOAN NHƯỢNG

Lăng Nhã nhìn qua một lượt, ngoài Na Lạp thị ra thì phàm là những nữ nhân có chút địa vị trong phủ đều có mặt đông đủ, Niên thị, Lý thị, Qua Nhĩ Giai thị, Tống thị, chỉ thiếu mỗi một mình Diệp thị. Lúc thấy Lăng Nhã tiến vào, tất cả mọi ánh mắt đều nhìn về phía nàng, có thể thấy được các nàng ta tới đây mục đích không chỉ đơn giản là thỉnh an.

Lăng Nhã tự trấn an trong lòng, cử chỉ nghiêm trang, đôi tay đặt ở trên eo đoan đoan chính chính hướng về Na Lạp thị hành lễ, giọng rõ ràng: “Nữu Hỗ Lộc thị khấu kiến đích phúc tấn, đích phúc tấn vạn phúc kim an.”

Jul 12, 202111:41
Chương 35 KHẮC VÂN KHAI NGUYỆT

Chương 35 KHẮC VÂN KHAI NGUYỆT

Nàng cẩn thận từng chút nhấc tay của Dận Chân ra, nâng thân mình đau nhức của mình lên, rón ra rón rén đứng dậy, mới vừa nhặt chiếc áo dưới đất khoác lên người thì nghe tiếng động sau lưng, nàng quay đầu lại thì thấy Dận Chân đã thức tự lúc nào: “Nàng muốn đi đâu?” Vì vừa thức dậy nên giọng nói của hắn có chút uể oải.

Dù hai người đã có va chạm da thịt nhưng đột nhiên nhìn thấy nửa thân trên của Dận Chân lộ ra khỏi chăn gấm, Lăng Nhã vẫn chưa quen mà ngượng ngùng, cúi đầu nói: “Đã qua canh ba, thiếp thân cần phải trở về.”

“Ai cho phép nàng đi, lại đây.” Hắn chống tay nửa ngồi nửa nằm, tay còn lại đưa ra đón lấy nàng, trong lời nói lộ ra một chút mưu đồ.

Lăng Nhã hơi ngạc nhiên, phân vân không dám đưa tay ra: “Điều này không hợp với quy củ.”

“Kêu nàng tới thì nàng cứ tới đi, nói nhiều cũng vô ích.” Dận Chân hơi nôn nóng, thấy Lăng Nhã vẫn còn do dự, hắn liền chồm mình tới trực tiếp kéo nàng về phía mình, nhìn thấy nàng giật mình sinh ra thất thố, hắn cảm thấy rất khoái chí, khóe môi nhếch lên.

“Tối nay nếu ta không cho phép thì nơi nào nàng cũng không được đi.” Hắn ôm chặt nàng, ngang ngược tuyên bố quyền sở hữu của mình.

Jul 12, 202114:51
Chương 34 THỊ TẨM

Chương 34 THỊ TẨM

Lăng Nhã thở dài thật nhẹ, đôi tay vòng qua eo của Dận Chân, cảm nhận được hơi ấm chân thật trên người của hắn, lẳng lặng nói: “Thiếp thân muốn nói rằng, cho dù trong lòng Tứ gia có thiếp thân hay không thì thiếp thân vẫn đối với Tứ gia là duy nhất, thiếp thân sẽ hầu hạ bên cạnh Tứ gia cho đến khi tóc trắng xóa, cho đến khi làm bạn với đất vàng.”

Dận Chân, nếu ta thật lòng với ngươi, ngươi có đổi lại cho ta một đời vinh sủng hay không?

Dận Chân liếc nhìn dung nhan kiều mỹ như hoa như ngọc trước mặt thật lâu mà chẳng nói câu nào, hình như trong lòng hơi động. Khi Lăng Nhã nghĩ rằng Dận Chân sẽ tiếp tục lặng im, thì giọng nói nặng nề của hắn vang lên bên tai nàng: “Tuy nàng không phải là người ta yêu tha thiết, nhưng chân tình của nàng ta sẽ ghi khắc trong lòng.”

Tóc trắng xóa ư? Nhã nhi, ta thật lòng hi vọng nàng sẽ ở cạnh ta đến tận lúc đó, nên đừng bao giờ phản bội ta, đừng như Mi nhi; nếu có ngày đó, ta sẽ tự tay giết nàng.

Jul 12, 202112:32
Chương 33 TIM SEN

Chương 33 TIM SEN

Lăng Nhã cố gắng dò xét ý tứ của Dận Chân, mặc dù cho phép nàng ra vào thư phòng nhưng hắn cũng chưa hoàn toàn tin tưởng nàng, hoặc cũng có thể trong phủ bối lặc này, với bản tính đa nghi của mình, hắn cũng chưa từng tin tưởng bất cứ một ai.

Lăng Nhã rùng mình nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản, vuốt lại những sợi tóc bị gió thổi bay, tựa đầu vào vai của Dận Chân, nhắm mắt nói: “Chỉ cần được ở cạnh Tứ gia, thiếp thân không bao giờ thấy khổ.” Lời này là chân tình hay giả ý, chính bản thân nàng cũng không phân biệt được.

Dận Chân nhìn chằm chằm vào đỉnh đầu của Lăng Nhã, ánh mắt mờ nhạt, rất lâu sau mới đưa tay vuốt mái tóc mềm như tơ của nàng: “Ngoài a mã ngạch nương ra ngươi còn nhớ người nào khác nữa sao? Nếu có thì cứ nói với ta, ta sẽ mời đến phủ để ngươi gặp mặt, cho vơi đi nỗi khổ nhớ nhung.”

Jul 11, 202111:37
Chương 32 DẬN TƯỜNG

Chương 32 DẬN TƯỜNG

Lăng Nhã vội cúi đầu chào hỏi: “Thiếp thân Nữu Hỗ Lộc thị gặp qua Thập Tam gia, Thập Tam gia cát tường.”

Dận Tường nghiêng người bình lễ, trong lòng thầm suy đoán, Nữu Hỗ Lộc thị… Hắn nhớ rất rõ, trắc phúc tấn của Tứ ca một người họ Lý, một người họ Niên, chứ đâu có ai họ Nữu Hỗ Lộc, hay vị này là thứ phúc tấn?

Jul 10, 202109:16
Chương 31 TIN ĐỒN

Chương 31 TIN ĐỒN

Vào khoảng thời gian này, có một tin đồn đáng sợ bắt đầu lan truyền trong phủ, đồn rằng thế tử không phải trượt chân rơi xuống nước, mà là bị người khác đẩy xuống. Mà người đẩy hắn lại chính là Lăng Nhã, tin đồn nói rõ rằng nàng dùng diều dụ Hoằng Huy và Linh Tịch đến bờ hồ, nhân đó mới đẩy bọn chúng xuống, ý đồ hại chết cả hai.

Jul 09, 202117:28
Chương 30 SINH TỬ

Chương 30 SINH TỬ

Lăng Nhã chợt ngẩn người, không ngờ trong bối lặc phủ nhìn có vẻ bình yên này lại ẩn chứa nhiều chuyện như vậy, càng không biết Dận Chân đã từng có nhiều hơn một nhi một nữ. Vậy mà, hai hài tử còn sót lại dưới gối Dận Chân một thì đã chết, còn lại có sống được hay không vẫn còn chưa biết.

Lăng Nhã bỗng rùng mình, trong đầu hiện ra một suy đoán rợn người, cho dù biết suy đoán này của mình là hoang đường vô căn cứ, nhưng nàng không thể dứt ra được, nó cứ luẩn quẩn trong đầu. Ánh mắt Lăng Nhã u mê dừng lại trên người Tiểu Tràng Tử, bất động thật lâu mới rít từng chữ qua kẽ răng: "Thật sự là ngoài ý muốn sao?"

Jul 08, 202111:29
Chương 29 XUÂN TÀN

Chương 29 XUÂN TÀN

“Di nương, người không thể đi với con sao?” Hoằng Huy hơi thất vọng hỏi.

Lăng Nhã suy nghĩ rồi mỉm cười: “Di nương đã nhận lời với Lý di nương trước, nếu giờ không đi thì thành người thất tín. Hay vầy đi, di nương đi chọn vải trước, sau khi chọn xong lập tức trở về thả diều với Hoằng Huy. Trước đó, Hoằng Huy chơi cùng với Linh Tịch có được không?”

Cho dù Hoằng Huy không vui nhưng vẫn đồng ý, kéo diều chạy ra ngoài, ra tới cửa còn quay lại dặn Lăng Nhã phải tranh thủ tới sớm chơi với hắn.

Lăng Nhã có nằm mơ cũng không nghĩ được, lời từ biệt này lại trở thành lời vĩnh biệt của nàng và Hoằng Huy…

Jul 07, 202107:48
Chương 28 ĐỒNG LÒNG

Chương 28 ĐỒNG LÒNG

“Đi theo ta khiến các ngươi chịu khổ rồi.” Lăng Nhã nhìn một lượt tất cả mọi người, rồi đột nhiên nói một câu cảm thán: “Ngày đó Niên phúc tấn làm nhục ta, nhưng ta lại bất lực, lại còn để cho Tiểu Tràng Tử gánh vác tội danh, ta thực sự vô dụng.”

Lời vừa dứt, mọi người không hẹn mà đồng loạt quỳ xuống, cho dù đang ở trên giường nhưng Tiểu Tràng Tử cũng cúi gập người: “Cô nương nói vậy thật sự là muốn giết chúng nô tài.”

Thủy Tú ngước đôi mắt trong suốt lên, gằn từng chữ: “Mắt của chúng nô tài không mù, cô nương là người thế nào trong lòng mỗi chúng nô tài đều rất rõ ràng. Nô tỳ, Thủy Nguyệt, Tiểu Tràng Tử, Tiểu Lộ Tử đã sớm nói với nhau, cả đời này chỉ muốn hầu hạ cô nương, cho dù là vinh hoa hay nghèo túng, cô nương vẫn luôn là chủ tử của chúng nô tài.”

“Được! Được! Được!” Nghe được những lời ý nghĩa chân thành này, nước mắt Lăng Nhã rơi lã chã, thốt liền ba chữ ‘Được’, sau đó nâng Thủy Tú bảo tất cả mọi người đứng lên, nức nở: “Ta sẽ không phụ lòng của các ngươi.”

Jul 06, 202109:31
Chương 27 NIÊN TỐ NGÔN

Chương 27 NIÊN TỐ NGÔN

Niên thị rút trâm bạc xuống đưa cho Lục Ý cắm vào đầu cá, trong chốc lát, thân trâm đã chuyển màu đen - có độc. Nàng ném mạnh cây trâm vào Lăng Nhã, vẻ mặt nghiêm khắc: “Ta đã hỏi phòng bếp, hôm nay bọn họ chỉ đưa cá trích qua chỗ của ngươi, Nữu Hỗ Lộc Lăng Nhã, chứng cứ đều ở đây, ngươi có muốn nói gì nữa không?”

Jul 05, 202122:33
Chương 26 HIỂU RÕ

Chương 26 HIỂU RÕ

Đêm yên tĩnh không một tiếng động, chẳng ai biết được bão táp đang từ từ hình thành ở Linh Lung cư.

Hiện tại, phủ bối lặc chính là một hồ nước bẩn, chỉ cần không cẩn thận là sẽ lập tức ngã vào. Điều này, Diệp Tú hiểu rõ, Lăng Nhã cũng hiểu rõ. Cho nên sau khi Dận Chân rời phủ, mỗi ngày Lăng Nhã đều ru rú ở trong viện, ngoại trừ thỉnh thoảng phải đi ngoài thỉnh an, nàng rất ít khi bước ra khỏi Tịnh Tư cư.

Jul 05, 202109:17
Chương 25 CHÂU THAI

Chương 25 CHÂU THAI

Nói đến đây, Diệp Tú cười rạng rỡ, đưa mười đầu ngón tay đỏ rực lên miệng thổi nhẹ nhàng: “Thay vì đâm đầu vào cuộc chiến của các nàng, thì ta cứ đứng ở ngoài xem chó cắn chó, đấu tới lúc lưỡng bại câu thương, còn ta… ta chỉ cần ngồi rung đùi làm ngư ông đắc lợi.”

Một cái danh vị thứ phúc tấn đâu phải là mục tiêu của nàng, chẳng qua chỉ là một nấc thang nâng bước chân của nàng mà thôi. Hài tử trong bụng nàng chính là một cơ hội lớn nhất, tuyệt đối không thể có bất cứ sơ xuất nào.

Jul 04, 202112:35
Chương 24 AI LÀ QUÂN CỜ

Chương 24 AI LÀ QUÂN CỜ

Lý thị nói không sai, Lăng Nhã đích thực không phải là một Niên thị thứ hai, bởi vì vinh quang cùng quyền thế của nàng hiển hách gấp ngàn gấp vạn lần Niên thị, bất cứ ai cũng không thể với tới.

Nắm trong tay một quân cờ, nếu không cẩn thận thì sẽ bị quân cờ điều khiển lại, điểm này, Lý thị chưa bao giờ hiểu rõ…

Jul 03, 202109:36
Chương 23 ĐÍCH PHÚC TẤN

Chương 23 ĐÍCH PHÚC TẤN

Khi Dận Chân rời phủ, đích phúc tấn dắt theo mọi người đến đưa tiễn, đây là lần đầu tiên Lăng Nhã gặp Ô Lạt Na Lạp thị. Đó là một nữ nhân đoan trang hiền hậu, chỉ vì nhiền năm dưỡng bệnh, ít tiếp xúc với ánh mặt trời nên gương mặt hơi tái nhợt, trông mất tự nhiên. Bên cạnh nàng và Lý thị có hai tiểu hài tử, là trưởng tử và thứ nữ của Dận Chân, Hoằng Huy và Linh Tịch. Trưởng nữ của Dận Chân ra đời chưa được một tháng thì đã chết non, thứ tử cũng chết vào năm ba tuổi, cho nên hiện tại, dưới gối của hắn chỉ còn lại một nữ một nam.

Jul 03, 202112:06
Chương 22 LY BIỆT

Chương 22 LY BIỆT

Gương mặt nữ nhân mỹ miều cùng thái độ thẹn thùng kia khiến cho Dận Chân ngẩn người ra, gió thổi tung mái tóc dài của màng, khiến mắt hắn mê man, trong thoáng chốc bản thân không phân biệt được người đang đứng trước mặt mình rốt cuộc là ai.

Nếu nàng ta là Mi nhi thì tốt quá rồi…

Jul 02, 202111:46
Chương 21 TỊNH TƯ CƯ

Chương 21 TỊNH TƯ CƯ

“Không biết hôm nay Cao quản gia tới đây là có chuyện gì?” Vô sự bất đăng tam bảo điện*, Lăng Nhã không tin là hắn đến đây chỉ để thỉnh an.

Cao Phúc cười đáp: “Đúng là không gì có thể qua mắt được Lăng cách cách, hôm nay nô tài tới đây đặc biệt mời người chuyển tới Tịnh Tư cư.” Khuôn mặt của cao Phúc vừa trắng lại vừa mập, lúc cười ngũ quan nhăn nheo nhìn giống hệt như cái bánh bao: “Mấy ngày trước Bối lặc gia bảo nô tài dọn dẹp lại Tịnh Tư cư, để Lăng cách cách dọn vào, đây là chuyện chưa từng xảy ra trong phủ chúng ta. Vì vậy nô tài vừa dọn dẹp xong liền vội đến đâybáo tin tốt lành này với người.”

Jul 02, 202111:13
Chương 20 DỊU DÀNG

Chương 20 DỊU DÀNG

“Trong thư phòng của ta có rất nhiều sách, nếu ngươi thích thì có thể đến lấy về đọc.” Sau khi nói câu này, chính Dận Chân cũng lặng người đi một lát, thư phòng trong phủ gần như là cấm địa, ngoại trừ hắn, Cẩu Nhi và Cao Phúc ra thì không ai được tự ý ra vào, bao gồm cả phúc tấn.

“Thật khôngTứ gia?” Những bộ sách này Lăng Nhã đọc gần như muốn thuộc làu, bây giờ nghe vậy thì phấn khởi ra mặt, trong mắt còn hiện lên sự trông ngóng không giấu được.

Dận Chân vốn hơi hối hận, nhưng thấy Lăng Nhã hào hứng như vậy thì cũng khó mà từ chối, đành gật đầu: “Dĩ nhiên là thật, đợi lát nữa trở về ta nói với Cao Phúc một tiếng, cho phép ngươi tự do ra vào, nhưng ngoại trừ sách ra thì ngươi không được động vào những thứ khác, đặc biệt là công văn.”

“Thiếp thân tuân mệnh.” Lăng Nhã nhanh nhảu trả lời, Dận Chân cho phép nàng ra vào thư phòng đã là một sự tín nhiệm rất lớn, sao nàng lại không biết cân nhắc nặng nhẹ chứ.

Jul 01, 202112:32
Chương 19 TAM SINH PHÁO HOA

Chương 19 TAM SINH PHÁO HOA

Mặt nước Kiêm Gia trì tĩnh lặng như gương, phản chiếu toàn bộ vẻ đẹp của bầu trời đêm nay, Dận Chân yên lặng nhìn mặt hồ, trên mặt chẳng lộ ra bất cứ cảm xúc gì. Hắn vốn là muốn cùng với Mi nhi đứng đây bắn pháo hoa, nhưng cuối cùng chính Mi nhi đã chọn lão Bát mà ruồng bỏ hắn. Mi nhi, nàng biết rõ ta yêu nàng như thế nào, biết rõ ta xem nàng như sinh mạng, sao nàng có thể nhẫn tâm như vậy, sao lại có thể như vậy?

Tay hắn xiếtchặt thành nắm đấm, khớp ngón tay dùng lực quá mạnh nên trắng nhách, gân xanh nổi lên tựa như muốn bong ra khỏi da thịt, đau khổ dồn nén bấy lâu trong nháy mắt tuôn ra, khiến hắn đau đớn đến cực độ. Trong lúc Dận Chân gần như chết lặng, thì một đôi tay nhỏ bé mềm mại nắm lấy tay hắn. Khi tay hắn nới lỏng ra, chiếc nhẫn ngọc trên ngón tay đã nứt gần một nửa.

“Ngài muốn hành hạ bản thân mình đến khi nào thì mới chịu buông?” Bắt gặp ánh mắt âm lãnh không có chút hơi ấm của hắn, Lăng Nhã thở dài thật dài. Nàng nắm chặt bàn tay đang run nhẹ của Dận Chân, gằn từng chữ: “Thế gian này không chỉ có một mình Mi nhi cô nương là nữ nhân, ngài sinh ra cũng không phải để sống vì một mình Mi nhi cô nương. Ngài là Tứ gia, là Tứ Bối lặc gia, là A ca tôn quý nhất của vương triều Đại Thanh, ngài không giống như một bá tánh bình thường Sinh mệnh của ngài từ khi sinh ra đã định là phải tồn tại cùng với giang sơn vạn dặm cẩm tú của Đại Thanh, tồn tại cùng thiên hạ bách tính. Mi nhi cô nương cùng lắm chỉ là một khách qua đường trong cuộc đời ngài mà thôi, không phải là cả đời, không phải là hiện tại, càng không phải là tương lai mãi mãi.”

Jul 01, 202115:18
Chương 18 THẤT TỊCH

Chương 18 THẤT TỊCH

“Cái Bối lặc gia thiếu nhất chính là thời gian và tâm tư.” Ôn Như Ngôn quay đầu lại cười, dải lụa màu xanh trên y phục dập dìu trong gió đêm như cánh hồ điệp, muốn bay nhưng lại không thể bay, tựa như bị một sợi tơ vô hình giữ lại, hàm chứa nét bi thương không sao tả được. “Tim của Bối lặc gia đã trao cho người khác từ lâu rồi, đã là người không còn trái tim thì làm gì có tâm tư để cảm nhận sự tinh tế của người khác chứ. Mắt ngài ấy bây giờ chỉ nhìn thấy những thứ bề ngoài mà thôi, như là gia thế hay mỹ mạo chẳng hạn.”

Sự kinh ngạc hiện lên giữa ấn đường của Lăng Nhã: “Ai nói những chuyện này cho tỷ tỷ biết?”

Ôn Như Ngôn cười gượng: “Cần gì ai nói, tự mình ngẫm thì cũng hiểu được. Ngoài mặt Bối lặc gia có vẻ sủng Diệp thị, nhưng trong lòng Bối lặc gia, nàng ta không có chút vị trí nào, sủng chỉ là sủng thôi, một chút tình ý cũng không có.”

“Nhã nhi.” Đây là lần đầu tiên Ôn Như Ngôn gọi khuê danh của Lăng Nhã, nàng nói như thì thầm: “Trước đây ta gọi đại phu cho muội chưa hẳn là không nghĩ tới tư lợi, nhưng giờ không còn quan trọng nữa, dù muội tin hay không, ta thật sự chỉ muốn muội được vui vẻ. Nhã nhi, muội có mỹ mạo hơn người, sống cả đời ở Lãm Nguyệt cư là điều quá đáng tiếc, muội phải trải qua một đời rực rỡ mới xứng đáng.” Nói tới đây, Ôn Như Ngôn ngừng lại, hơi thở nhẹ như hoa rơi xuống đất, trầm như nước chảy phiêu linh: “Huống chi… Mỹ mạo của muội sẽ đem tới cho muội một thứ tột cùng, hoặc là tột cùng vinh quang, hoặc là tột cùng đau khổ. Trong vương phủ này cũng có rất nhiều người không thích muội.”

Bầu trời đêm sáng rực dần dần trở về cái yên lặng vốn có, rồi đột nhiên lại có pháo hoa nở rộ trên không, tạo nên một khoảnh khắc tuyệt mỹ vĩnh hằng.

“Muội hiểu.” Im lặng thật lâu, Lăng Nhã mới mở miệng phá tan tĩnh mịch, lúc này, trong mắt nàng không còn chút phân vân nào, gằn từng chữ: “Muội nói rồi, sau này, hằng năm sẽ cùng tỷ tỷ đón năm mới, Lăng Nhã tuyệt đối không nuốt lời.”

Jun 30, 202109:51
Chương 17 TỶ MUỘI

Chương 17 TỶ MUỘI

Lăng Nhã im lặng, không khí trong phòng trở nên yên tĩnh, đến nỗi Mặc Ngọc có thể nghe rõ tiếng thở của các nàng. Thật lâu, Lăng Nhã trào phúng: “Có lẽ muội sinh ra là để làm cách cách.”

“Không thể nào, mệnh của muội không phải như vậy.” Không quan tâm tới ánh mắt ngạc nhiên của Lăng Nhã, Ôn Như Ngôn lắc đầu, tiếp tục nói: “Lúc ta còn bé, có một thầy tướng số tới ở nhờ nhà ta một thời gian, lúc đó ta nhàn tới mức không có gì làm, bèn mon men theo hắn học một ít thuật xem tướng, nếu dùng để nhìn người cũng có vài phần đúng. Ta nhìn tướng mạo của muội, không giống với loại người sẽ sống bình lặng cả đời.”

“Vậy theo tướng số mà tỷ tỷ nói, thì mệnh của muội sẽ như thế nào?” Lăng Nhã thuận miệng hỏi.

Ôn Như Ngôn nhìn Lăng Nhã thật kỹ, lắc đầu: “Ta xem không ra, bởi vì tướng mạo của muội cao quý vô cùng, nhưng lại ẩn chứa điềm xấu, thật sự khiến người ta xem không nổi.”

Jun 30, 202111:00
Chương 16 ĐỐ KỴ

Chương 16 ĐỐ KỴ

Mặt trời đã lên cao, chuyện Dận Chân bước ra từ phòng Lăng Nhã vào sáng sớm đã bị không ít người nhìn thấy, sau đó lan truyền khắp Lãm Nguyệt cư.

Dận Chân vốn không bao giờ ngủ lại Lãm Nguyệt cư, muốn triệu hạnh vị cách cách nào thì cho người tới truyền, vả lại, trong phủ có quy định, cách cách này cũng như nha đầu thông phòng, danh phận thiếp thất cao không quá mặt bàn này chỉ được phép hầu hạ trước nửa đêm, tuyệt đối không được phép ngủ cùng. Không ai có thể tin được, chỉ trong một đêm mà Dận Chân phá lệ tới hai lần, xem ra vị cách cách mới tới này rất được Bối lặc gia yêu thích.

Mọi người đối với chuyện này vô cùng đố kỵ, thầm hận tại sao người Bối lặc gia coi trọng lại không phải là mình. Người thông minh hơn thì âm thầm tính toán cách nịnh bợ Lăng Nhã, để nàng nói tốt về mình khi ở trước mặt Bối lặc gia.

Jun 30, 202108:52
Chương 15 QUA ĐÊM

Chương 15 QUA ĐÊM

“Ngươi không muốn được ta sủng hạnh sao?” Dận Chân nâng cằm của nàng lên, ánh mắt quỷ dị mang theo chút âm u.

Lăng Nhã nhìn thấy chính mình trong mắt hắn, tự dưng tim đập nhanh hơn, nàng đã thật sự sẵn sàng để dâng hiến cho nam tử này chưa?

“Sao lại không nói gì?” Ngón cái mang nhẫn ngọc mơn trớn trên gương mặt mịn màng của nàng, ấm áp của bàn tay và lạnh lẽo của nhẫn ngọc hòa vào nhau một cách kỳ dị, khiến nàng chợt rùng mình. Đầu óc nàng lập tức tỉnh táo lại, hiện tại nàng đã không còn con đường nào khác để chọn nữa rồi, dù muốn hay không, thì đời này của nàng đã định sẽ thuộc về Ái Tân Giác La Dận Chân này rồi.

Nghĩ vậy, nàng thản nhiên nhìn kỹ ánh mắt Dận Chân, nụ cười đúng lúc dừng lại ở trên môi: “Thiếp thân muốn được Bối lặc gia sủng hạnh mà không cần dùng thủ đoạn thấp hèn nào.”

Jun 30, 202109:16
Chương 14 KIÊM GIA

Chương 14 KIÊM GIA

Này là nam nhân mà nàng sẽ phải bên cạnh cả một đời đây ư…

Nhớ lại những chuyện đã xảy ra giữa mình và Dận Chân, Lăng Nhã thật sự thấy buồn cười. Lần đầu tiên gặp mặt, hắn nói với nàng: “Muốn chết thì tránh ra xa một chút”, lần thứ hai gặp mặt, hắn lại cảnh cáo nàng: “Nếu ta nghe được một chút hơi hám gì thì sẽ tìm ngươi mà tính sổ”, chẳng có một câu nào hay ho, nhưng vì vậy nên mới buồn cười, giờ hai người lại phải định là sống với nhau cả đời.

Nàng chẳng phải là nữ nhân duy nhất của hắn, nhưng hắn lại là nam nhân duy nhất của cuộc đời nàng, trời cao thật quá đỗi bất công.

Những năm tháng sau này nàng phải đối mặt với hắn thế nào đây, phải bắt chước những nữ nhân kia nhìn sắc mặt của hắn mà hầu hạ, phải một lòng vui vẻ đi theo hắn sao? Lúc trước nàng từng nghĩ, cứ ở trong phủ bối lặc lặng lẽ sống hết quãng đời còn lại, không tranh sủng, không đoạt ái; nhưng chuyện xảy ra với Mặc Ngọc hôm nay đã khiến nàng thông suốt một đạo lý - ta không phạm người thì người cũng sẽ phạm ta.

Muốn vô sủng bình yên sống hết quãng đời còn lại ư? Cùng lắm chỉ là một giấc mộng mà thôi. Lùi một bước chưa chắc đã là trời cao biển rộng, mà có khi còn là rơi xuống vách núi khiến thịt nát xương tan.

Quyền lực - chỉ có hai chữ này mới có thể đảm bảo không ai dám khinh thường Nữu Hỗ Lộc Lăng Nhã nàng, mà cái gọi là quyền lực này, tất cả đều phụ thuộc vào sự sủng ái của nam nhân đang nằm trước mặt nàng đây.

Jun 30, 202129:00
Chương 13 LÝ THỊ

Chương 13 LÝ THỊ

Lý thị vỗ nhẹ lên tay nàng ta, ý bảo Diệp thì bình tĩnh đừng làm loạn, sau đó bước tới trước mặt Lăng Nhã, cười nhạt: “Không ngờ Lăng cách cách lại là một người lương thiện, yêu quý hạ nhân như vậy.”

Lăng Nhã không biết Lý thị nói vậy là có ý gì, nên đắn đo chưa thể trả lời, lại nghe Lý thị nói tiếp: “Lương thiện với người khác dĩ nhiên là tốt, nhưng chuyện gì cũng phải có mức độ, nếu vì vậy mà buông lỏng thì chẳng phải là phá hỏng quy củ của phủ bối lặc sao? Điều này đối với ngươi hay đối với nàng ta cũng không phải là chuyện tốt, có hiểu không?”

“Thiếp thân ghi nhớ lời dạy bảo của phúc tấn, sau khi trở về chắc chắn sẽ quản thúc nghiêm hơn.” Lăng Nhã cúi đầu thật thấp, Mặc Ngọc cũng đã quỳ xuống nhận sai.

Lý thị ‘ừ’ một tiếng rồi lại nói: “Nếu đã biết sai thì lần này phạt ngươi quỳ một canh giờ, nếu tái phạm thì tuyệt đối không tha.”

“Dạ, nô tỳ nhận phạt.” Mặc Ngọc thật thà chứ không có ngu ngốc, trong lòng hiểu rõ trách phạt như vậy là nhờ cô nương hết sức bảo vệ, còn nói nữa thì chỉ mang lại phiền phức thêm cho cô nương mà thôi. Từ đầu, nếu trong lời nói của Diệp thị không mang ý nhục mạ cô nương, thì nàng cũng sẽ không bất kể thân phận mà lên tiếng chống đối như vậy.

“Vậy phiền Lăng cách cách ở đây trông chừng.” Lý thị gật đầu một cái rồi nói với Diệp thị: “Chúng ta đi thôi.”

“Dạ.” Diệp thị kính cẩn nghe lời, đỡ Lý thị rời đi. Khi đi ngang qua Lăng Nhã, Diệp thị hung dữ trừng mắt liếc nàng một cái. Lăng Nhã hiểu rõ, việc này không phải kết thúc ở đây, mà ngược lại, tất cả chỉ mới bắt đầu.

Jun 30, 202110:38
Chương 12 PHỦ TỨ BỐI LẶC

Chương 12 PHỦ TỨ BỐI LẶC

Mặc Ngọc cười nói vô tư khiến Lăng Nhã cũng vui lây, nỗi lòng u tối mấy ngày nay đã có thể hé ra đón lấy ánh sáng. Đúng vậy, con người đôi khi có thể sống rất đơn giản, chỉ cần một mảnh ngói, một chén cơm thì cũng đã đủ hài lòng.

Nàng tuy bất hạnh, nhưng còn có người bất hạnh hơn. Cho dù là ở đâu, nàng nhất định phải cố gắng mà sống sót, hối hận chỉ làm cho người thân đau đớn, kẻ thù thỏa mãn mà thôi.

Sau khi suy nghĩ thông suốt, mắt Lăng Nhã mơ màng nhìn cảnh vật xung quanh, từ xưa tới nay nàng chưa từng kiên định như vậy.

Jun 29, 202110:15
Chương 11 HOÀNG ĐẾ NỔI GIẬN

Chương 11 HOÀNG ĐẾ NỔI GIẬN

“Quý phi, tuổi của Quý phi cũng không còn trẻ, sau này nếu không có việc gì thì không cần ra khỏi Cảnh Nhân cung, cứ chuyên tâm lễ Phật, sự việc trong cung giao lại cho Nghi phi và Đức phi xử lý. Về phần Chu Yên, người thích khua môi múa mép như vậy không thích hợp hầu hạ bên cạnh Quý phi, đưa bà ta tới Tân Giả Khố đi.”

“Không được, Hoàng thượng, không được! Thần thiếp biết sai rồi, Hoàng thượng, người muốn phạt thì phạt một mình thần thiếp, đừng liên lụy Chu Yên. Bà ta cũng đã hơn năm mươi tuổi, đưa đến Tân Giả Khố thì chẳng khác gì lấy mạng bà, Hoàng thượng!” Quý phi nước mắt như mưa, vừa quỳ vừa bước, muốn chụp lấy vạt long bào trước mặt, nhưng sau cùng chỉ có thể trơ mắt nhìn thân ảnh màu vàng dần dần đi xa, dập tắt mọi tia hi vọng.

Tương Tú, Phương Nhi* đã không còn nữa, cho dù có nữ nhân giống nàng ấy như đúc tiến cung, thì trẫm cũng sẽ không vì vậy mà lạnh nhạt với nàng. Dù sao nàng cũng đã ở bên trẫm hơn ba mươi năm, vì trẫm mà sinh nhi dục nữ; có điều, bây giờ tất cả đã muộn rồi…

Jun 29, 202116:18
Chương 10 NGƯỜI THỚT DAO - TA THỊT CÁ

Chương 10 NGƯỜI THỚT DAO - TA THỊT CÁ

Lăng Nhã cho dù thông minh, nhưng vẫn còn quá đơn thuần non nớt. Nàng không biết rằng, từ giờ khắc bước chân vào Cảnh Nhân cung, kết cục này đã định, nàng có nói gì, làm gì thì cũng hoài công.

Vinh Quý phi lạnh lùng liếc nàng một cái: “Tội của ngươi lẽ ra phải đem xử trảm, nhưng bổn cung niệm tình trời cao có đức hiếu sinh, tạm tha cho ngươi tội chết.” Lăng Nhã còn chưa kịp vui mừng thì Vinh Quý phi đã nói tiếp: “Nhưng, tội chết dễ tha, tội sống khó tha, ngươi không thể tham gia đại điển tuyển tú là điều tất nhiên, nhưng mà bổn cung cũng không bạc đãi ngươi, ban ngươi cho Tứ A ca làm cách cách.” Đức Phi và Vinh Quý phi trước giờ không hợp, nay đưa phiền phức này đẩy cho nhi tử của bà ta cũng thật là thống khoái.

Vinh Quý phi tàn nhẫn ở chỗ, hậu cung không có bất cứ ai là dễ bắt nạt, tuy bà không thể giết Lăng Nhã, nhưng lại khiến cho Lăng Nhã sống không bằng chết.

Jun 29, 202120:33
Chương 9 BẤT DUNG

Chương 9 BẤT DUNG

Nghi phi chậm rãi: “Ngày xưa, cả tộc Nữu Hỗ Lộc đều dựa vào Hiếu Chiêu Nhân Hoàng hậu và Ôn Quý phi, muốn làm gì thì làm, chẳng xem ai ra gì. Nay tuy sa sút, nhưng vẫn một lòng một dạ chờ Đông Sơn tái khởi.” Nàng hướng về phía Chung Túy cung bĩu môi, ý tứ quá rõ ràng.

Tuy Vinh Quý phi dưỡng nhan thật tốt, nhưng giờ khắc này không thể nhịn được mà biến sắc. Bà có thể không quan tâm đến một tú nữ bình thường, nhưng không thể không quan tâm tới một tú nữ có bảy tám phần giống với Hiếu Thành Nhân Hoàng hậu được. Những người tiến cung vào năm Khang Hi thứ nhất, không ai là không biết địa vị của Hiếu Thành Nhân Hoàng hậu trong lòng Khang Hi, là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế.

Nữ nhân này, tuyệt đối không thể tiến cung.

Jun 29, 202110:33
Chương 8 NGHI PHI

Chương 8 NGHI PHI

Đối với Thu Từ, Lăng Nhã không muốn giấu diếm điều gì, từ đầu đến cuối kể hết chuyện vừa mới xảy ra cho Thu Từ nghe. Nghe xong, Thu Từ trước là kinh ngạc, sau đó cười hiền, giọng chân thành: “Không thể tin được, còn chưa tuyển tú mà muội muội đã gặp được Hoàng thượng rồi, đã vậy còn có ấn tượng thật tốt nữa, nếu khôngthì Hoàng thượng đã không ban thưởng ngọc tiêu cho muội, các tú nữ khác mà biết chuyện này thì không biết sẽ ngưỡng mộ muội muội đến mức nào.”

Cúi đầu vuốt ve ngọc tiêu, Lăng Nhã không vui mừng như Thu Từ nghĩ, màngược lại, nàng như mất mát gì đó: “Muội cũng không biết chuyện này là tốt hay là xấunữa.”

Thu Từ phủi hạt tuyết đang vướng trên tóc mai của Lăng Nhã, nhẹ nhàng nói: “Có phải muội lại nhớ tới Từ công tử không?” Thấy Lăng Nhã cúi đầu im lặng, Thu Từ thở dài rồi lên tiếng khuyên giải: “Muội muội, dù muội nhớ thì đã sao? Từ lúc muội lựa chọn con đường này, thì muội và hắn đã là người của hai thế giới khác nhau rồi. Tiếp tục nhớ mong chỉ thêm bi thương chứ có ích lợi gì? Cái trước mắt cần làm, là muội phải nắm chặt lấy Hoàng thượng, chỉ có Hoàng thượng mới có thể giúp muội chấn hưng vinh quang của gia tộc Nữu Hỗ Lộc, chỉ có Hoàng thượng mới có thể giúp muội giải quyết những khó khăn hiện tại mà thôi.”

Jun 29, 202114:06
Chương 7 TĨNH THỦY LƯU THÂM, THƯƠNG SANH ĐẠP CA

Chương 7 TĨNH THỦY LƯU THÂM, THƯƠNG SANH ĐẠP CA

Khang Hi từ từ mở mắt ra, giọng nói có ý cười: “Kỹ thuật thổi tiêu của người thật tốt, so với nhạc sư trong cung còn hay hơn, không phải do sự thành thạo, mà là do ở trong cảnh sắc này.”

Hắn vốn chỉ yêu cầu đại một câu, nhưng không ngờ lại nghe được khúc nhạc khiến lòng đọng lại rất nhiều cảm xúc, một cảm xúc bình thản tự nhiên, cái mà đã nhiều năm rồi hắn không có được. Hắn nhìn Lăng Nhã đang dâng ngọc tiêu trước mặt, cười nhẹ: “Ngọc tiêu này ban cho ngươi, nhớ bảo quản cho tốt, sau này lại thổi cho trẫm nghe. Đã khuya rồi, ngươi nên quay về, trời tối đường trơn, trẫm bảo Lý Đức Toàn đưa ngươi đi.”

Lăng Nhã đang tính tạ ơn thì đột nhiên một bàn tay đặt lên trên mặt nàng, sự ấm áp xa lạ khiến nàng dợm né tránh, nhưng không được, không được làm cho người nắm cả thiên hạ này phật ý.

“Ngươi muốn vào cung sao?” Hắn hỏi, giọng chưa bao giờ ôn hòa đến vậy, thậm chí còn chứavài tia hi vọng.

Bàn tay của hắn do nhiều năm cưỡi ngựa bắn cung nên có nhiều vết chai, thô ráp như vậy, nóng rực như vậy, khác xa với bàn tay của Dung Viễn.

Một lúc lâu sau, nàng cười, nụ cười tươi đẹp vô cùng, tựa như một vầng sáng xẹt qua trong đêm đen, cọ mặt vào lòng bàn tay chai sần của hắn, gằn từng chữ: “Lăng Nhã muốn được ở bên cạnh Hoàng thượng, trọn đời trọn kiếp, mãi mãi không chia lìa.”

Tĩnh thủy lưu thâm, thương sanh đạp ca*. Cuộc đời này của nàng, đã không còn quay đầu lại được…

Jun 29, 202111:33
Chương 6 MẦM HỌA

Chương 6 MẦM HỌA

Khóe môi Thạch thị nhếch nhẹ, khi cười xuất hiện một ít nếp nhăn: “Không vội, mấy ngày rồi bổn cung chưa đến thỉnh an di nương, nên hôm nay muốn qua đó, nhân tiện trò chuyện việc nhà một chút mà thôi.”

Nghênh Hương nghe vậy thì mỉm cười, không nhiều lời. Bà hầu hạ Vinh Quý phi đã nhiều năm, nên cũng phần nào hiểu rõ tính cách của vị Quý phi này. Bình thường, bà là người rất công chính, rất hiểu lý lẽ, nhưng chỉ là trong tình huống không có gì uy hiếp đến địa vị của bà, còn một khi động đến quyền lợi, hai chữ công chính kia liền biến thành trò cười.

Bà tin rằng, Vinh Quý phi chắc chắn không muốn hình bóng của Hiếu Thành Nhân Hoàng hậu trở về, dù đó chỉ là một thế thân.

Ở Chung Túy cung cách xa nơi đó, Lăng Nhã không hề biết rằng nguy cơ đang từng bước tiến lại gần mình...

Jun 29, 202112:23
Chương 5 DẬN CHÂN

Chương 5 DẬN CHÂN

Còn đang mãi suy nghĩ thì bóng người kia đã đến sát bên nàng, Lăng Nhã nhanh chóng áp chế kinh ngạc ở trong lòng, gom tay áo lại, khom người nói: “Lăng Nhã tham kiến Tứ A ca.”

Mí mắt Dận Chân hơi giật giật, vị cung nữ này nhìn rất lạ, đã vậy còn không hiểu quy củ, sao lại không tự xưng nô tỳ, chẳng lẽ nàng ta không hiểu đây là điều tối kỵ ở trong cung sao? Chỉ cần bấy nhiêu thôi là đã có thể định cho nàng ta tội chết rồi.

“Ngươi là cung nữ của cung nào, sao lại ở đây nghe lén chủ tử nói chuyện?” Rõ ràng chưa từng gặp, nhưng sao gương mặt xinh đẹp hơn người kia lại cho hắn một ảo giác,giống như là đã từng quen biết.

Lăng Nhã ban đầu hơi ngẩn ra, sau chợt hiểu vấn đề, thì ra do mình giả dạng sợ sệt quá giống, cho nên Tứ A ca mới tưởng mình là cung nữ, hắn đã quên khuấy đi là đã từng gặp mặt một lần.

“Ta không phải…” Nàng chưa kịp trình bày thì đã bị Dận Chân cắt ngang.

“Không phải cái gì?” Dận Chân cười lạnh: “Hay cho một tên nô tàikhông biết sống chết, ở trước mặt chủ tử mà dám can đảm xưng ‘ta’, là đang muốn tự tìm đường chết sao?”

Thấy hắn không hỏi xanh đỏ đen trắng đã vội trách mắng, Lăng Nhã vừa tức vừa buồn cười, hai lần tương ngộ, hắn đều hỏi nàng có phải muốn chết hay không, cái này có được xem là một loại duyên phận?

Jun 28, 202116:00
Chương 4 QUÁCH LẠC LA THỊ

Chương 4 QUÁCH LẠC LA THỊ

Nhìn chằm chằm vào bóng dáng Lăng Nhã xoay người rời đi, vẻ mặt Mộ Nguyệt dần đanh lại, nàng cố tình thử xem rốt cuộc nàng ta có thể nhẫn nhịn tới mức độ nào, không ngờ Lăng Nhã lại thản nhiên tỏ ra như không, thật đúng là không đơn giản.

Lần đầu tiên nhìn thấy Nữu Hỗ Lộc Lăng Nhã kia, nàng đã biết đây là một đối thủ mạnh, hậu cung nhiều nhất là mỹ mạo; và cũng không có gì khác ngoài mỹ mạo, muốn tranh giành thượng vị ở hậu cung, yêu cầu đầu tiên cũng là mỹ mạo, mà Nữu Hỗ Lộc Lăng Nhã, xét riêng về dung mạo thôi thì cũng đã đủ để uy hiếp nàng.

Thậm chí, cái uy hiếp này còn lớn hơn cả những quý nữ mà trước khi vào cung a mã đã dặn nàng phải chú ý, nhưng cũng còn may… May là Nữu Hỗ Lộc Lăng Nhã có một thiếu sót chết người.

Mầm họa đã gieo xuống, rất nhanh, rất nhanh sẽ phát tán, đến lúc đó… Ha ha, nghĩ đến đây, tâm tình Mộ Nguyệt lập tức trở nên thoải mái.

Jun 28, 202113:22
Chương 3 DUNG VIỄN

Chương 3 DUNG VIỄN

“Huynh nói xem, nếu ta vào cung tuyển tú, có phải có nhiều cơ hội được Hoàng thượng nhìn trúng, tuyển làm cung phi hay không?” Mỗi chữ nói ra đều khiến tim nàng rướm máu, nhưng bên ngoài lại làm như không có việc gì.

“Muội nói vậy là có ý gì?” Dung Viễn nhíu mày hỏi, cảm giác bất an trong lòng dần dần hiện ra, dường như biết được lời Lăng Nhã sắp nói là điều hắn không hề muốn nghe.

Lăng Nhã cố tình không hiểu, nói: “Ý gì? Huynh nghe không hiểu sao? Ta nói là ta muốn vào cung làm phi!”

“Nhã nhi, muội nói bậy bạ gì vậy? Sao ta càng nghe lại càng không hiểu, rõ ràng muội từng nói, chỉ tham gia tuyển tú cho xong, cũng không tranh cái cung phi chi vị gì đó, hơn nữa chúng ta cũng đã tính…”

“Tính ở bên nhau thật tốt phải không?” Lăng Nhã không hề khách khí mà cắt ngang lời hắn, che miệng cười duyên: “Câu đó chỉ là ta nói đùa với huynh cho vui thôi, một đời một kiếp một đôi người, ôi, những lời cũ rích như vậy mà huynh cũng tin sao, đúng là ngu ngốc!”

Jun 28, 202116:59
Chương 2 KINH BIẾN

Chương 2 KINH BIẾN

Vinh Lộc vốn tưởng từ nay có thể đem tài mạo của mình phụng sự triều đình, ai ngờ hiện thực giáng cho hắn một cái bạt tai. Kinh luân đầy bụng thì đã sao? Tiến sĩ xuất thân thì thế nào? Chỉ một câu của người khác liền khiến ngươi mãi mãi không thể trở mình. Nản lòng thoái chí, hắn chỉ còn biết mượn rượu giải sầu, từ một hài tử lanh lợi biến thành một con sâu rượu, người không ra người ma không ra ma, thật đáng buồn đáng tiếc…

Phú Sát thị vừa muốn khuyên giải Lăng Trụ, vừa không yên lòng về nhi tử, tinh thần và thể xác mệt mỏi, cuối cùng ngã bệnh.

Lăng gia – kết cục suy tàn gần như đã định!

Jun 28, 202107:06
Chương 1 TRƯỞNG NỮ LĂNG GIA

Chương 1 TRƯỞNG NỮ LĂNG GIA

Bước vào cửa cung sâu tựa biển, từ đó về sau sinh tử khó lường.

Người đời chỉ nhìn thấy phong quang bề ngoài, mấy ai biết được cảnh tượng chua xót bên trong, hậu cung ba ngàn giai lệ, nhưng được Hoàng thượng sủng hạnh phong phi phong tần thì có mấy người? Vả lại, có ai mà không dẫm đạp lên xương máu của người khác mà đi lên, tranh đấu hậu cung quả thật rất tàn khốc.

Có nhiều nữ nhân đến tận lúc chết cũng chưa được gặp mặt Hoàng thượngdù chỉ một lần, chứ đừng nói chi tới triệu hạnh, các nàng chỉ có thể khô gầy ngồi trước gương đồng, giương mắt nhìn dung nhan tươi đẹp của mình dần dần già đi, từ nở rộ thành điêu tàn, cuối cùng là chết già ở thâm cung, hóa thành một đống xương trắng, không ai thăm hỏi, không ai nhớ đến…

Cuộc sống như vậy, nàng tuyệt đối không muốn bước vào!

Nàng chỉ muốn cùng Dung Viễn cả đời sống bên nhau, giống như a mã và ngạch nương, đơn giản mà hạnh phúc, một đời một kiếp một đôi người.

Jun 27, 202115:57
Lời giới thiệu

Lời giới thiệu

HẬU CUNG HI PHI TRUYỆN
Tác giả: Giải Ngữ
Chuyển ngữ: Ớt Hiểm
Giới thiệu:
Nàng vì muốn bảo vệ người nhà chu toàn mà nhẫn tâm vứt bỏ người yêu thanh mai trúc mã để vào cung tuyển tú, mong muốn được chọn ở lại bên cạnh quân vương, rốt cuộc trời xui đất khiến lại trở thành cách cách của tứ A ca Dận Chân, từ đó về sau, hèn mọn, vinh quang, vui mừng, tuyệt vọng của nàng cũng đều gắn liền với Dận Chân.
Từ năm Khang Hi thứ bốn mươi ba đến năm Ung Chính thứ nhất, nàng theo hắn suốt mười chín năm, cuối cùng cũng đã bước lên bảo tọa tối cao, nhưng, đổi lại là một trận tranh đấu đầy máu và nước mắt.
Khi trăm hoa rơi rụng, hắn và nàng còn giữ lại được gì?
Jun 27, 202101:55