Hiến tóc là một tâm nguyện tôi đã muốn hoàn thành khi tròn 24 tuổi. Thời điểm tôi xuất hiện với mái đầu trọc lốc, có người im lặng thấu hiểu, cũng có rất nhiều người lo lắng và hoang mang. Theo thời gian, tôi nghĩ rằng với tất cả những gì mình đã làm, và nguồn năng lượng hạnh phúc mà mình mang lại, mọi người ít nhiều nhìn nhận mọi chuyện cũng rất bình thường thôi, như một hành trình không đoán định trước, nhưng sẽ xảy ra ngay khi nó phải xảy ra.
Ngoài sự thấu hiểu và thiện cảm với mái đầu này, cũng không ít lần tôi thấy ánh mắt khó hiểu và soi xét mà người khác nhìn vào lúc tôi bước đến một nơi đông người. Có thể người ta thắc mắc, cũng có thể người ta thấy kỳ lạ,... Dù không để tâm người khác nghĩ gì, nhưng tôi trăn trở và tự hỏi rằng những bệnh nhân ung thư đã trải qua những ngày thế nào khi vừa chiến đấu với bệnh tật, vừa phải nén lại nỗi buồn mất đi mái tóc của mình do quá trình xạ trị, và đã lạc lõng ra sao giữa những ánh mắt đổ dồn về phía mình. Đó là lí do vì sao mà tóc giả là một tặng phẩm giá trị đối với các bệnh nhân mắc ung thư, đặc biệt là đối với những bệnh nhân nghèo. Bộ tóc này có thể giúp họ có thêm sự tự tin và năng lượng tích cực để hướng về phía ánh sáng. Mà vẻ đẹp từ sự hồi sinh này, không phải ai cũng có thể nhìn thấy được.
Có một câu nói mà tôi rất thích mỗi khi nghĩ về cộng đồng người mắc ung thư và cách họ chiến thắng bệnh tật: ''Ung thư không phải là kết thúc, ung thư là sống cuộc đời lần thứ 2.''