Skip to main content
Thanh xuân cho anh(Full 32 chương bản quyền tại Voiz FM)

Thanh xuân cho anh(Full 32 chương bản quyền tại Voiz FM)

By Sách nói Voiz FM

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại, lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao
Available on
Apple Podcasts Logo
Pocket Casts Logo
RadioPublic Logo
Spotify Logo
Currently playing episode

Chương 11: Bữa tiệc sinh nhật

Thanh xuân cho anh(Full 32 chương bản quyền tại Voiz FM)Sep 04, 2020

00:00
00:17
 Chương 2: Gặp nhau

Chương 2: Gặp nhau

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 3: Không đành lòng

Chương 3: Không đành lòng

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 4: Trở lại gặp anh

Chương 4: Trở lại gặp anh

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 5: Gặp lại

Chương 5: Gặp lại

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 6: Hôn

Chương 6: Hôn

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 7: Sống chung

Chương 7: Sống chung

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 8: Cảnh đẹp

Chương 8: Cảnh đẹp

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 9: Tập dần thói quen

Chương 9: Tập dần thói quen

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 10: Nỗi sợ

Chương 10: Nỗi sợ

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 11: Bữa tiệc sinh nhật

Chương 11: Bữa tiệc sinh nhật

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 12: Triệu vân

Chương 12: Triệu vân

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 13: Anh chỉ cần em

Chương 13: Anh chỉ cần em

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 14: Hẹn ước

Chương 14: Hẹn ước

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 15: Tìm đến cửa

Chương 15: Tìm đến cửa

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 16: Cố nhân

Chương 16: Cố nhân

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 17: Bắt đầu sóng gió

Chương 17: Bắt đầu sóng gió

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 18: Bắt đầu sóng gió (2)

Chương 18: Bắt đầu sóng gió (2)

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 19: Đau lòng

Chương 19: Đau lòng

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 20: Đau lòng (2)

Chương 20: Đau lòng (2)

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 21: Chiến tranh lạnh

Chương 21: Chiến tranh lạnh

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 22: Hoảng sợ

Chương 22: Hoảng sợ

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 23: Hoảng sợ (2)

Chương 23: Hoảng sợ (2)

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 24: Muốn đợi anh trở về

Chương 24: Muốn đợi anh trở về

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 25: Xin lỗi! anh đã về trễ

Chương 25: Xin lỗi! anh đã về trễ

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 26: Anh không thể bỏ em được

Chương 26: Anh không thể bỏ em được

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 27: Lời hứa với mẹ vợ

Chương 27: Lời hứa với mẹ vợ

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 28: Thử giường

Chương 28: Thử giường

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 29: Danh phận

Chương 29: Danh phận

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 30: Thanh xuân cho anh

Chương 30: Thanh xuân cho anh

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 31: Ngoại truyện 1:tranh giành

Chương 31: Ngoại truyện 1:tranh giành

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17
 Chương 32: Ngoại truyện 2 : viên mãn(end)

Chương 32: Ngoại truyện 2 : viên mãn(end)

Mấy tháng nay cô không đi làm...chạy xuôi chạy ngược...tiền xe đi lại,  lẫn tiền thuê phòng trọ cũng ngốn số tiền không ít...Giờ trong túi cô không biết còn đủ tiền ăn trong phòng một tháng không...Cô sắp chết đói đến nơi...Thì tiền đâu mà khán án...Nhưng bảo cô bỏ cuộc..cam chịu quay về  quê, nhìn bọn họ người xã hội đen lấy mất nhà cửa...cô không cam lòng..

Căn nhà đó là thứ duy nhất mẹ cô để lại cho cô..làm sao cô có thể để mất đi như vậy...ở dưới suối vàng mẹ cô sẽ đau lòng....

Vừa đói vừa mệt....nỗi uất ức mấy tháng nay...không được bộc phát...

Từ ngày xảy ra chuyện đến nay cô chưa bao giờ khóc..Từ nhỏ cuộc sống có đã quá nhiều khó khăn...Nên cô lúc nào cũng tập cho mính sự mạnh mẽ...

Nhưng giờ phút này...sự bất lực mệt mỏi đến tận cùng dù sao cô cũng chỉ mới mười tám tuổi..chỉ là cô gái nhỏ cần sự chở che của gia đình.. không phải gồng mình mà sống giữa cuộc đời đầy bão tố này...Nước mắt thi nhau rơi lả chả...Giản Bình mệt mỏi ngồi xuống bên góc đường.....gục mặt xuống ômchân khóc nức nở...cô mệt mỏi... thật sự rất mệt mỏi...

Sep 04, 202000:17